清风
笔趣库 biquku.com
词语解释
清风[ qīng fēng ]
⒈ 清凉的风。
例清风徐来。
清风明月。
英cool breeze;
笔趣库 biquku.com
引证解释
⒈ 清微的风;清凉的风。
引《诗·大雅·烝民》:“吉甫 作诵,穆如清风。”
毛 传:“清微之风,化养万物者也。”
唐 杜甫 《四松》诗:“清风为我起,洒面若微霜。”
清 沉复 《浮生六记·闺房记乐》:“八窗尽落,清风徐来,紈扇罗衫,剖瓜解暑。”
瞿秋白 《赤都心史》十三:“清风朗日的春早, 莫斯科 天色已经非常和快。”
⒉ 清惠的风化。
引《文选·张衡<东京赋>》:“清风协於玄德,淳化通於自然。”
薛综 注:“清惠之风,同於天德。”
晋 夏侯湛 《三国名臣序赞》:“丧乱备矣,胜涂未隆,先生标之,振起清风。”
宋 苏辙 《贺致政曾太傅启》:“出同忧患,措国步於安寧;归共优游,播清风於长久。”
⒊ 高洁的品格。
引南朝 梁 刘勰 《文心雕龙·诔碑》:“标序盛德,必见清风之华。”
明 李贽 《豫约·感慨平生》:“夫 陶公 清风千古,余又何人,敢称庶几。”
清 唐孙华 《合肥谒包孝肃祠》诗:“高原遗庙鬱嵯峨,待制清风久不磨。”
笔趣库 biquku.com
国语辞典
清风[ qīng fēng ]
⒈ 清微、凉爽的风。
引《三国演义·第一回》:「老人曰:『吾乃南华老仙也。』言讫,化阵清风而去。」
《浮生六记·卷一·闺房记乐》:「舟窗尽落,清风徐来,纨扇罗衫,剖瓜解暑。」
⒉ 清新高洁的风格、品格。
引《文选·张衡·东京赋》:「清风协于玄德,淳化通于自然。」
元·关汉卿《蝴蝶梦·第二折》:「我扶立当今圣明主,欲播清风千万古。」
近音词、同音词
- qīng fēng轻风
 - qīng fēng青峯
 - qīng fēng青葑
 - qīng fèng青凤
 - qīng fēng青风
 - qīng fēng青枫
 - qīng fēng青锋
 - qīng fēng清丰
 - qīng fěng轻讽
 - qīng fèng清俸
 - qǐng fèng请俸
 - qīng fēng倾风
 - qǐng fèng请奉
 
词语组词
相关词语
- fēng gé风格
 - fēng xiǎn风险
 - qīng chú清除
 - qīng chǔ清楚
 - qīng xī清晰
 - fēng jǐng风景
 - fēng yún风云
 - fēng qíng风情
 - qīng jié清洁
 - qīng huá清华
 - qīng lǐ清理
 - fēng guāng风光
 - qīng xǐng清醒
 - fēng bào风暴
 - zuò fēng作风
 - fēng cǎi风采
 - fēng yǔ风雨
 - qīng xǐ清洗
 - qīng xīn清新
 - dōng fēng东风
 - fēng liú风流
 - qīng dān清单
 - qīng chén清晨
 - qīng shuǐ清水
 - qīng chún清纯
 - kàn qīng看清
 - suí fēng随风
 - fēng wèi风味
 - qīng liáng清凉
 - chūn fēng春风
 - tōng fēng通风
 - fēng shàn风扇
 - qīng chè清澈
 - jù fēng飓风
 - fēng bō风波
 - qīng shuǎng清爽
 - tái fēng台风
 - fēng shuǐ风水
 - chéng qīng澄清
 - fēng dù风度
 - fēng shī风湿
 - xuàn fēng旋风
 - fēng zhēng风筝
 - fēng shēng风声
 - wēi fēng微风
 - qīng cuì清脆
 - hán fēng寒风
 - qīng xiāng清香
 - kuáng fēng狂风
 - dà fēng大风
 - qīng cháo清朝
 - fēng fàn风范
 - bào fēng暴风
 - qiū fēng秋风
 - fēng qì风气
 - qīng qīng清清
 - fēng yùn风韵
 - xióng fēng雄风
 - qīng míng清明
 - fēng sú风俗